Khi Bình Minh Lên là một truyện ngắn của tác giả Bùi Cẩm Linh.
"Tôi không nhớ mình đã ngồi bao bao lâu như thế để chờ đợi bình minh. Nhưng tôi không hối hận. Bình minh lên với từng nếp gấp mịn màng của thứ ánh sáng mờ ảo ẩn...
Có người bạn đã từng hỏi tôi: Hạnh phúc với bạn là gì? Tôi trầm ngâm hồi lâu, nhưng không cần tôi trả lời, bạn ấy đã nói rất hồn nhiên: Hạnh phúc là tìm thấy chốn bình yên để quay về...
"Không biết từ bao giờ...
Tôi đang múc nước thì nghe tiếng chân vội vã của nhiều người vọng tới từ phía hàng rào cuối vườn rau. Qua những tán lá thấp của cây bồ đề bên giếng, tôi thấy những bóng phụ nữ gần như trần truồng chạy về phía thực phòng. Hình...
Mọc lên từ bọt ngầu vàng úa Những nỗi buồn bé li ti bám vào thành vách Tự đến rồi đi Những dòng chảy khô khốc trong cổ họng Tôi uống nỗi niềm kẻ đối diện Thời gian dài thời gian sẽ chết đi Đêm vẫn quay Những lớp vàng vẫn tung bọt...
Cô Gái Đẹp Và Phố Chiều Tối là tập thơ của tác giả Ngô Nhân Đức gồm những bài thơ:
Cô gái đẹp và Phố chiều tối
Trên cành
Giấc hải hành mắc cạn
Tưởng tượng mùa đông
Siêu chữ
Đêm nhảy mình ra khỏi...
Quân vẫn ngồi ở Gà trống tơ chứ? Tao chưa thấy điều gì đẹp hơn, khi người đàn ông đó với đôi chân có bánh xe, lượn vài vòng trong không khí rồi thả cơ thể xuống dính chặt với nền đường, tao chụp một tấm hình và tặng cho hắn,...
Trầm là một truyện ngắn của tác giả Ngô Nhân Đức.
"Từ chợ bước ra, khệ nệ những bịch, gói, Trầm yên lặng trìu mến đến xót xa nhìn cậu con trai kiêu hãnh và nhạy cảm như một đứa bé, đang chìm vào suy tưởng. Đôi mắt gì lại...
Gái Văn Phòng Bàn Chuyện Nghỉ Việc là tập tiểu luận của tác giả Chi Mai gồm 4 tập:
Tập 1: Job Description là gì mà quan trọng dữ vậy?
Tập 2: JD đi lạc và sự cách biệt đến cái tôi
Tập 3: Sắp xếp nội tâm, đi đến quyết định
Tập 4: Tiền bạc...
Có ai đã nói rằng: “nếu không biết nói gì với người đối diện thì cách tốt nhất là bắt đầu bằng một bài báo đang thu hút sự quan tâm của số đông.” Và đó là lí do tôi đã chọn để đọc báo từ cấp 2...
Tôi đang ngồi ở phi trường, khá bực bội khi nhận được tin từ loa thông báo, chuyến bay của tôi sẽ delay 45 phút vì gặp thời tiết xấu. “Thế có nghĩa là mất hơn một tiếng đấy!” Tôi vừa nghĩ vậy, thì tự dưng nó bật ra:
Chim ơi! Mày bay về...
Có một mùa hè không hoa phượng Mà phố vẫn nồng nàn Có người vừa qua tuổi đôi mươi Ngỡ ngàng mưa - tay - đan... Có buồn vui giấu sau vai áo Chỉ bụi đường biết thôi Có những ngã tư là mộng ảo Nhìn nhau... thấy chia trôi.
Có Một...
Rồi sẽ có một ngày nào đó bạn chợt lớn lên, trưởng thành hơn trong cái thành phố huyên náo này. Một ngày nào đó khi nhìn vào trong gương bạn sẽ không còn thấy mình là một cô, cậu bé ngày nào nữa....
có người phụ nữ bắn hạ giấc mơ tôi đêm qua trong mưa tiếng cú rợn mờ gió hú vặn cuối vườn cây mộc miên bằng những mảnh vỡ trái tim nàng, sắc lạnh zic zac tôi chơi vơi trong không khí trước khi đáp xuống đáy quan tài bóng...
"Người ta nói rằng cuộc đời không ban phát sẵn cho chúng ta bi kịch hay hài kịch mà tự bản thân chúng ta sống như thế nào để biến nó thành như vậy. Tôi đã từng tin là có số phận an bày sắp xếp tất cả nhưng bây giờ thì...
- Đếm cột điện.
Tôi đã buột miệng nói thế trong lúc trò chuyện khi cô đồng nghiệp trẻ hỏi tôi thường làm gì vào những lúc ngồi trên xe buýt đến công ty. Chả là tôi có thói quen đó. Có lẽ vì thế mà buột...
Ngày hôm qua…?
Ba cụm chữ đơn giản đó, thoạt nghe qua tôi tưởng chừng như chỉ có một cách hiểu. Đó là ngày mà nếu đặt trên trục thời gian thì nó sẽ đứng ngay phía trước của ngày hôm nay. Thế nhưng, câu hát đó...
...
phố những bóng rợp âm âm dưới chân ngàn cao ốc âm bản hợp đồng thời gian ngả giá với Chúa Trời văn minh/kỹ thuật/tiến bộ… bất tận tương lai không giới hạn cạn không còn tôi và không là em đừng nói gì với nhau về...