Cô giáo Uyên cau mày nhìn về phía bên trái lớp học. Mấy đứa học trò con gái lau chau xào xáo. Cô vớ lấy cây thước gỗ gõ nhịp giận dữ lên cái bàn tre ọp ẹp.
- Tụi bây, cô nhìn đó… cô kìa … im...
Một cây đa già có đến một trăm năm, cành lá xum xuê, tỏa bóng xuống một khoảnh đất rộng rãi phẳng phiu ở ngay đầu làng Nhị Khê. Nơi đây mát mẻ suốt ngày kể cả những buổi trưa hè oi bức nên từ sáng sớm đến lúc sẩm tối...
"Lan à, từ nãy giờ chỉ thấy em miệt mài bên đám dụng cụ đó thôi. Bao giờ em mới làm bài? Mai đã phải góp rồi, không sợ cô la hay sao?"
Hai chị em Huệ và Lan là nội trú trong một trường nữ trung học tại Đà Lạt. Hôm nay trong...
Cũng như những thành phố khác ở miền nam nước Việt, thành phố Châu Đốc vào mùa nắng như bị thiêu đốt dưới ánh mặt trời và khoác thêm một lớp bụi làm mờ mắt. Nhưng tôi không khó chịu, bởi vì tôi sinh ra ở đó. Trong ký...
Bên Vỉa Hè là tiểu thuyết thuộc loại tình cảm (gia đình, bạn bè) nhẹ nhàng của tác giả Ngọc Phương.
"Cô nhi viện nằm trên một khu đất thật buồn, mặc dù gần trung tâm thành phố, nhưng khoảng đường nầy ít xe qua lại nên những tiếng động...
Bàn tay máu vừa được biết các bạn mới thành lập một nhóm lấy tên là « Trinh Thám Tài Tử ». Xin có lời chúc các bạn sẽ lập được những kỳ công rực rỡ và mong sẽ có ngày chúng ta sẽ hợp tác với nhau. Tiện đây,...
Hoàng Oanh chở Honda đưa em về tận cổng:
"Chia ty hí. Mai nhớ đi học sớm nghe Mai Liên, tao cho mi coi cái ni hay lắm."
Em lườm bạn:
"Mi thì khi mô cũng có nhiều cái mới lạ, làm hơn quảng cáo thuốc cao đơn hoàn tán."
Hoàng Oanh cho xe nổ máy, nó nheo...
"- Thôi tao về kẻo mưa ướt.
Hải nói xong đứng dậy, tay ôm hộp đồ nghề đánh giầy bước xuống đường. Thằng bạn đồng nghiệp với nó cũng rời bỏ vỉa hè nhà hàng GIVRAL để tiếp tục kiếm mối. Hai đứa chia tay nhau và hẹn gặp lại. Hải nói:
- Ngày mai gặp...
Trời sầm tối, từng cơn gió lạnh tổi rào rạt kèm theo những giọt nước mưa lạnh toát. Sấm chớp lóe sáng trên nên trời u ám trong khi cây cối ngả nghiêng theo chiều gió. Trên con đường nhỏ hẹp, lầy lội và đầy vẻ hoang dã, một thanh niên...
Đồng hồ quả lắc trên tường gõ một tiếng buồn nản. Một giờ khuya, Hoàng Minh trằn trọc không ngủ được, chàng càu nhàu nho nhỏ:
"Chắc tại mình uống cà phê đen đậm quá... Lần sau thì có lẽ tấm lòng trinh bạch từ đây xin chừa."
Tính...
Em ôm con chó bông nhỏ nhìn mơ màng ra cửa sổ, nắng đã nhạt dần trên mấy hàng me xanh, buổí chiều thật buồn, thật tẻ như tâm hồn em chất ngất bơ vơ, như gian phòng vắng ngắt, chiếc giường đệm màu hồng và con búp bê...
Đến đại lộ Cộng Hòa lúc nào cũng không hay, Hiệp theo thói quen cho xe chạy chậm lại. Đây là một trong những con đường còn xứng danh là một đại lộ của Đô thành, có đường rộng cho xe lớn lướt vội vàng, có lối thênh thang cho xe hai bánh...
Một buổi sáng trời lạnh trên vùng cao nguyên khô cằn. Những đám mây xám ngổn ngang đầy trời bị mờ đi qua làn sương mù dầy đặc, từng cơn gió ban mai rạt rào thoảng qua vùng núi âm u, bí mật. Đây đó, vài hạt sương còn...
Lượt và Bích là đôi bạn nghèo rất thân. Ba của Lượt chết từ lâu, hiện Lượt ở với mẹ. Lượt chả có anh em gì cả. Mẹ Lượt hằng ngày đi buôn bán kiếm tiền sống qua ngày và nuôi Lượt ăn học. Hai mẹ con Lượt sống an vui trong cảnh...
"Vụ hè năm đó, ông Ngọc Quang, một thương gia ở Sài Gòn, đã quyết định đóng cửa hàng một tháng để cùng bà vợ và ba con lên Ban Mê Thuột thăm người em. Luôn dịp, cả nhà sẽ đi cắm trại miền rừng núi.
Hồi niên thiếu, ông...
Chiều soi bóng nắng qua những hàng tre xanh. Em ngồi vắt vẻo trên thân cây sung mọc nhoài ra bờ sông, mơ màng nhìn xuống mặt nước. Trời vắng gió cho dòng nước phẳng lờ như một tấm gương. Tấm gương phản chiếu vòm trời xanh biếc. Cụm mây trắng ngần...
Mai đứng nép người bên khung cửa sổ nhìn ra. Ngoài trời đang mưa. Mưa tầm tả, liên miên từ trưa tới giờ chưa ngớt. Mùa mưa ở miền Cao Nguyên thường kéo dài hầu như bất tận. Những đám mây xám vần vũ nối tiếp nhau trút sũng nước xuống mặt đất....
Quân hớn hở vào nhà trong xin phép mẹ:
"Thưa mẹ có Sang rủ con đi ăn. Con đi mẹ nhé."
"Ăn ở đâu hả con?"
Quân cười xòa:
"Có bữa tiệc họp mặt nho nhỏ ở nhà Sang đó mẹ. Chị của Sang mới ở ngoại quốc về chơi trong kỳ hè này..."
"Mẹ hiểu...
Em ôm con Bích Ty vào lòng:
"Rứa là mình mất mẹ rồi Ty ơi."
Bích Ty tròn mở đôi mắt ngây thơ, nhìn em:
"Chị nói chi lạ rứa chị Vy, mẹ đang làm bánh bột lọc sau bếp mà, mất mô mà mất."
Em lắc đầu:
"Ty không hiểu chi hết, chị...
Mẹ con tôi đến Vũng Tàu thấm thoắt đã gần mười lăm năm. Ngày mới đến, tôi còn phải ẵm ngửa và căn nhà của chúng tôi mới chỉ là một mái nhà tranh, vách đất, lúp xúp, nghèo nàn. Mười bốn năm dư, quãng thời gian mà...