La Quán Trung
La Quán Trung (1330 – 1400), tên là Bản, tên chữ là Quán Trung, còn có biệt hiệu là "Hồ Hải tản nhân" có thể là người Thái Nguyên (thuyết khác cho rằng ông là người Lư lăng, Tiền Đường, Đông Nguyên) là một tác giả nổi tiếng sống vào cuối nhà Nguyên đầu nhà Minh ở Trung Quốc.
Ông rất có tài văn chương, rất giỏi về từ khúc, câu đối, lại viết cả các loại kịch, nhưng nổi tiếng nhất là về tiểu thuyết.
La Quán Trung xuất thân từ một gia đình quý tộc. Tuổi thanh niên ông nuôi chí phò vua giúp nước; song lúc đó, triều đình nhà Nguyên đang suy tàn, ông bỏ đi phiêu lãng nên có biệt hiệu là Hồ Hải tản nhân. Ông là một trong những người "có chí mưu đồ sự nghiệp bá vương", La Quán Trung tương truyền từng tham gia cuộc khởi nghĩa chống Nguyên của Trương Sĩ Thành. Sau khi Trương Sĩ Thành thất bại, Minh Thái Tổ – Chu Nguyên Chương lên ngôi hoàng đế, thống nhất Trung Hoa, ông lui về quy ẩn, sưu tầm và biên soạn tiểu thuyết.
Ngoài Tam Quốc diễn nghĩa, tương truyền La Quán Trung có tất cả hơn mười bộ tiểu thuyết khác, như Tùy Đường chí, Tản Đường ngũ đại sử ca, Tam toại bình yêu truyện…