Thông tin ebook
Tóm tắt tác phẩm
"Tôi phải nói ngay là đọc Tru Sa không dễ một chút nào. Tác giả này, tuy còn trẻ, nhưng quyết tâm chọn con đường độc đạo, quyết tâm bắt người khác phải nhọc nhằn bước theo mình. Những ai quen thưởng thức văn chương như tìm trong đó một bài học về đạo đức rõ ràng, có thể vận dụng ngay vào thành thứ kinh nghiệm sống, có lẽ khó mà không nản lòng khi bập vào tập sách này. Từng biên tập cho tác giả hơn hai tập truyện ngắn, vậy mà nhiều chỗ chính bản thân tôi cũng chới với không tin vào khả năng thẩm định của mình. Trước hết, hiện thực mà tác giả dùng để thể hiện cuộc sống trong tác phẩm, nơi nhân vật đi lại, ăn nói, hành xử, hiện diện trước bạn đọc, hoàn toàn không giống tí gì với những thứ vẫn trôi chảy ngày ngày trước mắt. Ngay cả trong truyện ngắn gần với “hiện thực” nhất, đời thường nhất là Đôi mắt màu xanh dương, thì vẫn thấy lấp ló bóng dáng của một “thế giới khác”, thế giới không hiện diện ở ngay chính tiểu sử và hành xử dị thường của nhân vật Moon. Ta bắt đầu nghĩ đến Moon thiên sứ, thay vì Moon chỉ là một cô bé lai đang tuổi học trò. Cô xuất hiện như một thoáng chốc không phải để tìm kiếm một đời sống ngọt ngào, như cô hoàn toàn có quyền và nên làm thế. Có vẻ như cô đến, do sai bảo của tác giả, để truyền một thông điệp. Bằng cái chết đầy mầu sắc thiên mệnh của mình, đám học trò không chỉ mất đi một người bạn, mà còn thấy bản thân mình hóa ra cũng chẳng phải đang sống đúng nghĩa, đang mất đi chính mình, từ từ nhưng không thể dối lòng. Nỗi ám ảnh này sẽ theo các bạn của Moon mãi mãi, như lời hối lỗi muộn của nhân vật chính: “Tôi đã bỏ lỡ nụ hôn đầu đời. Mất đi nụ hôn, tôi mất luôn trái chín, bỏ viết tên em, tôi gây ô uế bầu trời xanh, làm hỏng màu mắt, tôi giết em rồi, Moon ơi…”."
Tạ Duy Anh - Trích Tru Sa, Đọc Và Giải Mã Thông Điệp
Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn
Số trang: ..... (dựa vào số trang của sách in)
Dung lượng ebook:
Sách đoạt giải ...
Tìm ebook cùng thể loại » Văn học Việt Nam » Truyện ngắn, tản văn
Nhận định chuyên gia
Tru Sa
Tôi luôn rơi vào trạng thái chỉ quay vào trong, dưới sức ép từ thế giới bên ngoài. Trong kinh thánh, mỗi người là một thiên thần bị trục xuất, riêng tôi thì nghĩ rằng mỗi người khi sinh ra đã gánh trong mình một phần ký ức của lịch sử. Nhiệm vụ của mỗi người cầm bút là đánh thức những ký ức đấy bằng sự thật của ngón viết. Tẩy uế tội ác tổ tông quan trọng như việc nói thẳng đầu lưỡi vậy. Không ai được phép đánh trống lảng bằng nước hoa hay nước mắt ngạ kình. Sự thật chỉ được gọi thức, trở nên sáng sủa bằng nỗi đau của chính nó. Những gì tôi viết, trong tập sách này không gì ngoài cõi hư minh được ấp nở từ thứ nọc đau ngoài cuộc sống và được cường hóa bằng trí tưởng tượng. Chúng thật như tôi đã viết ra, không một lần run tay.
Trăng Tang, trong một chừng mực nào đấy là sự để tang trước ngày vuốt mắt.
Nhận xét độc giả
Thảo luận