Thông tin ebook
Tóm tắt tác phẩm
Hỡi các bạn teen béo.
Hỡi các bạn teen gầy.
Hỡi các bạn teen xinh.
Hỡi các bạn teen không xinh nhưng cá tính.
Khi có khoảng 100k trong túi, bạn sẽ làm gì?
Phải chăng sẽ mua vài đĩa bánh tráng trộn chấm với ruồi để sau đó lăn quay ra vì đau bụng.
Phải chăng sẽ mua 2 ly sinh tố pha với kiến và xay trong cái bình không rửa đã 3 năm ?
Phải chăng sẽ mua 1 cái áo pull trên đó in hình các trai Hàn Quốc, mới nhúng vào xà bông 10 phút đã phai màu.
Hoặc tai hại hơn, mua vé xem một bộ phim kinh dị, sau đó cuối phim phát hiện ra ma đang ở trong nhà mình.
Tôi tin chắc các bạn sẽ không làm thế.
Hãy dùng số tiền vĩ đại đó để mua cuốn sách, à không, mua quả bom có tên Sao thầy không mãi teen teen?
Tại sao nó lại là quả bom?
- Tại vì sau khi đọc sách nữ sinh sẽ thấy cần phải nhảy xuống nước cứu thầy.
- Nữ sinh sẽ biết rằng muốn học giỏi phải dám yêu tài tử đẹp trai.
- Nữ sinh sẽ có khao khát bay lên đá vào mông những chàng tẻ nhạt.
- Nữ sinh sẽ khóc òa nếu không được gọi lên bảng trả bài.
- Nữ sinh sẽ hối hận nếu không thức suốt đêm nắm tay bạn trai đi bộ trên vỉa hè trong thành phố đầy sao.
- Nữ sinh sẽ hiểu mình tuyệt đẹp khi mặc váy ngắn xòe.
- Nữ sinh sẽ ngồi khóc trên thềm khi thầy giáo không xuất hiện.
- Và cuối cùng, nữ sinh sẽ hiểu rằng phải sống để yêu. Nhưng yêu ai, yêu cái gì? Yêu như thế nào? Phải đọc từng trang mới biết.
Một cuốn sách khiến bạn phải khóc nức nở khi đọc trang cuối.
Một cuốn sách do kẻ đáng ghét nhất trên đời viết ra: Lê Hoàng.
Một cuốn sách giá khoảng 100k nhưng bàn về những vấn đề mấy trăm năm của bạn.
Hãy mua đi.
Nếu không mua bạn cũng chẳng sao. Nhưng mua rồi, đọc xong, bạn sẽ không còn nhận ra mình.
Nhà xuất bản: ...
Số trang: ..... (dựa vào số trang của sách in)
Dung lượng ebook: 14.49MB
Sách đoạt giải ...
Tìm ebook cùng thể loại » Văn học Việt Nam » Tiểu thuyết VN
Đánh giá của KOMO
Đã làm thầy, nhất là thầy giáo cấp III, nhất định không thể nằm trong độ tuổi “teen”. Cá tính và tâm hồn, không ai định tuổi cho những điều đó.
Thầy giáo dạy thế của lớp 11 ngôi trường vùng ven là một “ông Thầy” tổng hòa mọi sự mâu thuẫn nhất. Ly Cún và các bạn cho rằng thầy thì phải lớn tuổi, phải bụng phệ hoặc hói đầu. Nhưng Thầy bước vào lớp với dáng vẻ cao ráo, đẹp trai đến nỗi khiến các bạn nữ ngất lịm, không thua kém diễn viên điện ảnh. Giáo viên dạy sử, có lẽ phải chán ngắt, giọng giảng bài phải đều đều như một tiến sĩ gây mê chính hiệu. Nhưng Thầy không chỉ cầm sách đọc, chép bài lên bảng. Cả lớp sẽ cùng thầy rời khỏi bốn bức tường bức bối, những băng ghế mài mòn chiếc quần đồng phục. Thầy trò hành quân đến những bảo tàng để học, ngồi quây quần trên thảm cỏ xanh mướt, vừa giảng bài vừa tâm sự, hoặc chỉ tâm sự mà học được không ít điều hay cho cuộc sống. Thầy của Ly Cún không thích sử nhưng thi vào sư phạm sử. Ly Cún biết ơn sử đã đưa thầy đến cái lớp chẳng có thằng con trai nào đáng để nó “giết tâm hồn”. Việt không còn tưởng Sử chỉ là “mấy tờ giấy đen đen, in những ảnh mờ mờ. Lớp 11A cảm thấy tiết Sử chẳng giống giờ học gì cả."
“Hạnh phúc nhất là làm việc như chơi.” Chỉ là, giữa học và chơi, hãy còn những tư tưởng, những khuông phép áp đặt lên ngôi trường vùng ven. Thầy của Ly Cún và của lớp 11A không giống thầy, cách Thầy dạy học không phải là cách dạy học. Theo một lẽ dĩ nhiên, người ta không thừa nhận Thầy. Điều đó có quan trọng? Như hiệu trưởng của ngôi trường đã nói: “Tình yêu của học trò chính là bằng tốt nghiệp, quan trọng nhất chính là tấm huân chương giáo viên mơ ước được đeo trong suốt cuộc đời mình.”
“Nếu ta không học về con voi, con voi vẫn sống. Nếu ta không học về con chim họa mi ấy, con chim ấy có lẽ vẫn hót như thường. Nhưng nếu ta không học về lịch sử, lịch sử sẽ chết .”
“Thầy ơi, lịch sử sẽ không bao giờ chết, nếu ta cùng thở, cùng nắm tay nhau, và cùng đợi cho tới khi mặt trời sáng lại.”
Sao thầy không mãi teen teen? chẳng phải câu chuyện sướt mướt, không phải chuyện tình cảm e ấp và cấm kị của nữ sinh và thầy giáo. Đó là chuyện về cách con người lựa chọn làm điều mình yêu thích như thế nào? Rồi lại bằng cách nào truyền nhiệt tình cho người khác? Người đọc có thể phì cười với từng thành viên ngổ ngáo của lớp 11A, rồi chợt rưng rưng khi chúng đứng lên bảo vệ người Thầy mà chúng yêu quý.
Nhận xét độc giả
Thảo luận