Uncategorized

Thời gian để đọc sách? Trong túi mà ra thôi!

AVT_Daniel-Pennac_6129

Daniel Pecnac

Nhân dịp sắp phải lao vào việc làm sách cho môn Biên tập sách, và chuyện trò về sách với Em trai ngoan ngoãn, post lại một đoạn trong quyển Như một quyển tiểu thuyết của Daniel Pecnac.

Làm thế nào mà cái cô kia vừa làm việc, vừa đi chợ, dạy dỗ con cái, lái xe, yêu một lúc ba người đàn ông, đi bác sĩ, chuyển nhà vào tuần sau, vẫn có được thời gian đọc sách, còn cái anh chàng hoàn toàn cô đơn kia lại không?

Thời gian để đọc sách luôn là thời gian bị đánh cắp (cũng như thời gian để viết, hay để yêu).

Đánh cắp cái gì?

Đánh cắp quyền được sống.

Chắc vì vậy mà tàu điện ngầm – phương tiện tiêu biểu của cái quyền này – trở thành thư viện lớn nhất thế giới.

Thời gian đọc sách, cũng như thời gian để yêu, làm giãn nở thời gian sống.

Nếu như ta phải cân đo thời gian dành cho tình yêu thì ai còn dám yêu? Ai có thời gian cho tình yêu? Thế mà chưa một ai trên thế giới này khi yêu lại không dành thời gian cho nó?

Tôi không có thời gian đọc sách, nhưng không có gì khiến tôi không đọc hết một cuốn tiểu thuyết mà tôi thích.

Đọc sách không phụ thuộc vào việc tổ chức thời gian sống, mà đọc sách, cũng như tình yêu, là một cách sống.

Vấn đề không phải có thời gian để đọc hay không (hơn nữa, chẳng ai mang lại thời gian cho ta), chẳng qua là bản thân ta có dành cho ta niềm vui, niềm hạnh phúc làm một độc giả hay không.

Cuộc tranh luận mà Banane và Santiags túm lại bằng một khẩu hiệu ngang tàng:

– Thời gian để đọc sách? Trong túi mà ra thôi!

Vừa nhìn cuốn sách cậu chàng rút từ túi ra (Những huyền thoại mùa thu của Jim Harrison, 10/18), Burlington vừa đồng tình với vẻ mơ màng:

– Đúng thế… khi mua một cái áo khoác, quan trọng là túi áo phải đựng vừa sách!

91kMu05EW2L

Mình đã yêu quyển sách mỏng manh Như một quyển tiểu thuyết kinh khủng. Mình đọc nó tình cờ hồi lớp 10 hay 11 trong nhà sách Nguyễn Văn Cừ một buổi trưa chui vào đó giết thời gian. Cả quyển sách chỉ nói về việc đọc sách thôi, vậy mà rất rất thú vị. Hình như mãi 1 hay 2 năm sau mình mới quay lại, thấy nó vẫn ở đó và quyết định mua. Quyển này bây giờ đã…mất tiêu sau khi cho 1 người mượn.

Chắc mình sẽ chọn một câu hay hay trong này ra để nộp cho nhóm Biên tập sách, nếu không tìm được 1 câu nào thích thú do tự mình nói ra.

Chi Mai

KOMO chân thành cám ơn bạn Chi Mai đã đóng góp bài viết này. 

Độc giả có bài cảm nhận về tác phẩm, thông tin/bài phỏng vấn tác giả hoặc bài viết về sách/việc đọc sách nói chung… muốn đóng góp cho KOMO Blog, xin gửi về ebookclub@komo.vn

Đăng bình luận

concepted and designed by Nhon Giang