Uncategorized

Cá voi và Hồ nước – Thái Trí Hằng

Lần đầu tiên đọc truyện của tác giả Đài Loan và phải nói là… QUÁ DỄ THƯƠNG luôn!

Cá Voi và Hồ nước kể về một mối tình rất bình lặng của hai con người rất bình thường nhưng lại rất hiểu nhau, nếu không phải nói là thấu hiểu.

Họ quen nhau qua cuộc bình chọn Thập đại mỹ nhân của trường Đại học. Tại đây, những bạn nữ được chọn vào Top 10 sẽ ném Tú Cầu, bạn trai nào bên dưới bắt được Tú Cầu ấy sẽ được hẹn hò với bạn nữ ấy.

Họ quen nhau từ đó. Và cũng chính vì điểm đặc biệt của cuộc hội ngộ đầu tiên, hai người gọi nhau là Tú Cầu và Người đẹp số 6.

large

Mối tình của họ đầy ấm áp, không có kẻ thứ ba, cũng không có quá nhiều bất trắc. Cả hai đều thể hiện rõ tấm lòng của mình đối với người kia. Thế nhưng, chỉ một câu Thích khẳng định lòng mình Tú Cầu mãi vẫn không thể nói ra. Bởi vì tồn tại một lý do khiến cậu phải chần chừ: Câu chuyện về Cá voi và Hồ nước.

“Nếu em là cá voi, anh nhất định phải là biển lớn,” tôi nói.

Vì thế, Tú Cầu cố gắng mãi, theo đuổi mục tiêu Biển lớn nhưng vẫn chưa thể thỏa mãn về bản thân. Tú Cầu mãi phủ nhận, mình vẫn chưa là Biển lớn.

Trong khi Tú Cầu chờ đợi trở thành Biển Lớn, Người đẹp số 6 cũng chờ đợi, chờ đợi Tú Cầu nhận ra một điều:tumblr_n20b5fASZV1sgb87ho1_500

“Chỉ tiếc rằng, người leo núi bao giờ cũng phải leo đến điểm cao nhất rồi mới dừng lại nhìn xuống dưới. Còn anh,thì mãi vẫn không tìm thấy điểm cao ấy.
Có lẽ, dẫu anh leo được cao đến mấy, cũng mãi không cho rằng đó là điểm cao nhất.
Em chỉ có thể mãi, mãi nhìn theo bóng lưng anh.”

Xuyên suốt câu chuyện chỉ là những đoạn hội thoại ngắn, đầy ngẫu hứng giữa hai người, giữa những người bạn học. Nhiều người không thích như vậy, nhưng mình lại cảm thấy rất thú vị. Thông qua những câu nói đó, ta có thể cảm nhận được sự thấu hiểu sâu sắc giữa Tú Cầu và Người đẹp số 6. Đôi lúc chỉ là đùa vui, chỉ là rủ nhau đi Chợ đêm,… cũng đã rất ấm áp rồi.

Thái Trí Hằng viết những câu thoại rất độc đáo. Cách nhìn của những nhân vật trong truyện qua cách viết của ông trở nên rất lạ nhưng không quái dị.

Chắc hẳn đây là một quyển truyện bất cứ ai cũng đọc được, dù đang buồn hay đang vui, vì nó có thể đem lại chút thư thái cho tâm hồn. 🙂

“Tú Cầu.”
“Ừ, Người đẹp số 6.”
“Phim có hay hay không, không phải cái phim ấy tự nói được, mà là do người xem phim nói.”
“Hả?”
“Vì vậy anh có phải biển lớn hay không, không phải anh nói là được, mà phải là em nói mới tính.”

——

“Mình luộc chín trứng, rồi lấy màu nước đỏ tô lên vỏ, mấy lớp liền đấy nhé.”
“Là loại màu nước có thể ăn được đúng không?”
“Bạn nghe có loại màu nước nào ăn được chưa?”
“Chưa nghe bao giờ.”
“Thế cho nên là, lúc ăn bạn phải cẩn thận đấy, chớ có để dính vào vỏ trứng.”

——

“Người đẹp số 6.”
“Ừ. Tú Cầu.”
“Em nhất định sống lâu trăm tuổi.”
“Cùng nhau nhé.”
“Hả?”
“Chúng ta cùng nhau sống lâu trăm tuổi nhé.”

——

“Tú Cầu.”
“Ừ. Người đẹp số 6.”
“Anh có ở đó không?”
“Dĩ nhiên là có.”
“Vậy thì đối với em, anh đã là biển lớn rồi.”

——

darklion0810

KOMO chân thành cảm ơn bạn darklion0810 đã đóng góp bài viết này.

Độc giả có bài cảm nhận về tác phẩm, thông tin/bài phỏng vấn tác giả hoặc bài viết về sách/việc đọc sách nói chung… muốn đóng góp cho KOMO Blog, xin gửi về ebookclub@komo.vn.

Lời BTV

Cá voi và Hồ nước đã có phiên bản ebook trên KOMO. Độc giả quan tâm đến tác phẩm này có thể tìm đọc tại: http://komo.vn/ebook-ca-voi-va-ho-nuoc-p1691.html.

ca-voi-va-ho-nuoc__1

Đăng bình luận

concepted and designed by Nhon Giang