Những mùa đau đi qua cánh đồng
Đau đớn và yêu thương, tuyệt vọng và vui sướng, khổ đau và hạnh phúc là những mùa đi qua những tích tắc đời ta, phải chấp nhận nó như những mùa đi qua cánh đồng vậy thôi.
Tôi đọc Không gì là mãi mãi như một quyển sách ngắn tinh tế viết về những vực thẳm của mỗi người. Nỗi đau mất người yêu thương. Sự cô đơn. Nỗi sợ hãi. Sự chờ đợi vô vọng người đã ra đi không thể trở lại. Giận dữ và thất vọng. Chối bỏ và lãng quên. Cơn bệnh tật. Cái chết.
Không gì là mãi mãi còn là câu chuyện của sự trở về. Vincent trở về với người vợ, người duy nhất chia sẻ với anh nỗi đau mất cô con gái trên cõi đời này. Anh đã chối bỏ người vợ một lần khi hai người quyết định xa rời nhau trong tột cùng nỗi đau, và chối bỏ những vọng tưởng còn lại về cô con gái mất tích. Anh chặt đứt những liên hệ với yêu thương, như cách duy nhất để trốn thoát nỗi đau.
Yêu thương khiến người ta đau đớn, nhưng từ bỏ yêu thương để trốn chạy đau đớn sẽ khiến người ta rơi vào một vực thẳm khác của sự thờ ơ.
Cuộc sống của Vincent nhạt nhoà trôi qua. 15 năm trời. Nhìn lại đã già nửa đời người.
Nỗi đau chỉ vượt qua được khi anh trở lại với người vợ trên giường hấp hối. Chỉ khi đối diện với cái chết của vợ, người chồng được hồi sinh trong tận cùng của nỗi đau và tình yêu. Những ký ức yêu thương và đau đớn sống động lại trong anh. Anh không còn sợ hãi chạy trốn, anh trở về với một phần đời đã trốn chạy của mình. Anh sống lại bóng tối để sống lại ánh sáng.
Nỗi đau không phải là để chạy trốn. Chỉ khi trực diện với nỗi đau, người ta mới có thể bước qua nó để lại có niềm vui và hạnh phúc.
Tôi nghĩ về “pool of sorrow, wave of joy” của Beatles, và tôi nghĩ về “the spring of hope and the winter of despair” cuả Charles Dickens.
“Đau đớn và yêu thương, tuyệt vọng và vui sướng, khổ đau và hạnh phúc là những mùa đi qua những tích tắc đời ta, phải chấp nhận nó như những mùa đi qua cánh đồng vậy thôi” *.
* “And you would accept the seasons of your heart, even as you have always accepted the seasons that pass over your fields.” – Kahlil Gibran.
—
KOMO chân thành cảm ơn bạn Chi Mai đã đóng góp bài viết này.
Độc giả có bài cảm nhận về tác phẩm, thông tin/bài phỏng vấn tác giả hoặc bài viết về sách/việc đọc sách nói chung… muốn đóng góp cho KOMO Blog, xin gửi về ebookclub@komo.vn.
Đăng bình luận
You must be logged in to post a comment.