Thông tin ebook
Tóm tắt tác phẩm
Hàn Hàn viết chuyện giang hồ cũng chịu khó tập hợp không ít công phu của kiếm hiệp: Cũng môn phái Thiếu Lâm Võ Đang, cũng luận bàn quyền cước, khinh công, kiếm báu, ám khí, thuốc giải độc, cũng quần hùng tỷ thí tranh đoạt ngôi vị minh chủ…
Ấy vậy nhưng, hết thảy công phu lại chỉ như trò chơi trong mắt Thích Nhiên, đệ tử cưng của Thiếu Lâm tự. Hắn ở trong chùa mà không tụng kinh niệm phật; cao thủ hành tẩu nhanh như mây gió thì hắn đủng đỉnh cưỡi con ngựa còm ngớ ngẩn đi chậm như sên; mọi cao thủ chỉ mơ thành đệ nhất thiên hạ thì hắn chỉ muốn dùng Vô Linh kiếm, để chặt cây dựng nhà, sống đời yên bình bên ngoài Trường An…
Hắn nói:
"Từ nhỏ sư phụ đã dạy tôi nhiều đạo lý, khiến tôi cảm thấy, đạo lý thực ra đều vô lý, bất kỳ câu nói nào cũng là đạo lý cả, nếu như bạn muốn tìm đạo lý đến tận cùng."
"Trường An nổi tiếng ở sự phồn hoa diễm lệ, những người phụ nữ ra đường làm việc mà ta có thể trông thấy không phải bán rau thì là bán thân, cũng không cứ bán rau thì cao quý, bởi nếu đặt một số phụ nữ cạnh nhau, bạn sẽ cảm thấy vài người trong số đó chỉ có thể đi bán rau mà thôi."
Nhà xuất bản: ...
Số trang: ..... (dựa vào số trang của sách in)
Dung lượng ebook: 0.25MB
Sách đoạt giải ...
Tìm ebook cùng thể loại » Văn học nước ngoài » Tiểu thuyết đương đại
Đánh giá của KOMO
Thật ra điều buồn cười nhất khi đọc Trường An loạn lại chính là việc không thấy "loạn" ở đâu, châm biếm thay, lại hài hước từ đầu đến cuối. Trường An loạn cũng có môn phái này nọ, có ân oán giang hồ, có sát thủ cao cường, có đại hội võ lâm, có võ công, minh chủ, bí mật, kiếm sắc và máu chảy,… nhưng tất thảy đều không phải là trọng tâm của câu chuyện. Đúng như Hàn Hàn nói: "Cuốn sách này thực sự không phải truyện chưởng." Tựa hồ, nó đã đạt đến một cảnh giới nào đó.
Đối với Thích Nhiên, dường như chẳng có gì quan trọng, hắn chỉ là đang sống trong giang hồ mà tâm và hành động thì phẳng lặng như mặt hồ không gợn chút sóng lan. Cuộc đời hắn không phải đủng đỉnh cưỡi ngựa thì là chặt cây bằng bảo kiếm... Ấy vậy mà, đó lại là điểm độc đáo thu hút nhất của cuốn truyện chưởng như phi-chưởng này.
Như là "người lật đổ" chủ nghĩa tôn thờ kiếm hiệp chính quy, nhân vật của Hàn Hàn trong Trường An loạn nói với nhau thế này: "Nếu thấy đứa nào không đánh lại được, thì phải chạy, nhớ đấy, với cái thằng nó cao siêu hơn mình, thì dùng tinh thần thôi không có tác dụng gì đâu"; điều đó thật trái với tinh thần quyết chiến, nuôi dưỡng thù hận từ đời này sang đời khác của vô số tác phẩm chưởng danh tiếng trong lịch sử. Có thể nói, Hàn Hàn sẽ làm trọng thương (hay tức chết nhỉ?) những độc giả chuyên cần của thể loại chưởng truyền thống rất hấp dẫn mà không cần sử dụng bất cứ loại ám khí cực độc nào.
Hóa ra, các bậc tiền bối như Ngọa Long Sinh, Lương Vũ Sinh, Kim Dung, Cổ Long hay Ôn Thụy An dù "võ công cao cường" nhưng lại bị Hàn Hàn "xuất chiêu" bằng thứ môn phái mà không một vị chưởng môn nào có thể ngờ tới được. Phá vỡ mọi quy tắc, chưởng truyền thống đã bị Hàn Hàn sờ tới và vi phạm "nghiêm trọng".
Trường An loạn có chăng là cái cà rỡn, hoạt kê, ngớ ngẩn, dấm dớ, giễu nhại, với cái giọng ngang ngang phè phè làm người ta đọc một lần thì không sao nhịn cười được, song ngẫm nghĩ hồi lâu mới thấy chí lý phết, mà cũng cay đắng ra trò.
Nhận xét nổi bật
Ngô Thị Hồng Nhung
Loạn mà không loạn